Hồ Bích Ngọc và hành trình tìm mái ấm giữa những mùa đông xa nhà
Mùa đông ở Bern, Thụy Sỹ, luôn khoác lên mình vẻ đẹp trầm lặng: Bầu trời xám đặc, tuyết phủ trắng đường, và những bước chân vội vã nép mình trong giá rét. Nhưng với ca sĩ Hồ Bích Ngọc (giải nhất Tiếng hát truyền hình 2003) - người mẹ trẻ vừa sinh con và đang cố hòa nhập cuộc sống xa quê - vẻ đẹp ấy lại đi kèm cảm giác cô đơn khó tả. Trong mái ấm nơi trời Âu, Ngọc thường bế con đứng bên cửa sổ, nhìn cảnh vật lạnh lẽo mà lòng chùng xuống và rồi chị quyết định cùng chồng, hành trình Hồ Bích Ngọc cùng gia đình tìm mái ấm mới tại Barcelona.
Ngọc kể, chiều hôm đó, chồng chi trở về với gương mặt nhợt nhạt vì lạnh. Dù sinh ra và lớn lên tại Thụy Sỹ, anh mang một bệnh lý di truyền khiến cơ thể đặc biệt nhạy cảm với thời tiết giá buốt. “Anh đã chịu đựng cái lạnh này suốt thời thơ ấu. Giờ thì anh không muốn sống như vậy nữa” - anh nói. Câu nói ấy mở đầu cho một quyết định lớn của gia đình Ngọc: Rời Bern.

Trước đây, họ từng rong ruổi qua nhiều quốc gia trong hành trình tìm nơi “hợp” để xây dựng mái ấm. Khi có con, hai vợ chồng lựa chọn quay về Thụy Sỹ để tìm sự ổn định. Vì vậy, khi chồng chị đề xuất chuyển nhà một lần nữa, Hồ Bích Ngọc không khỏi lo lắng: Con còn quá nhỏ, căn nhà mới vừa đủ ấm cúng, và chính chị cũng đang nỗ lực hòa nhịp với nơi này. Thế nhưng chị hiểu rõ một điều, sức khỏe của chồng, nền tảng của gia đình, luôn cần được ưu tiên.
Sau nhiều đắn đo giữa Ý, Pháp rồi Tây Ban Nha, vợ chồng chị quyết định chọn Barcelona - thành phố Địa Trung Hải ấm áp, tràn ngập nắng và có đời sống văn hóa cởi mở. Một cuộc bắt đầu lại từ đầu, nhưng lần này, họ không còn là hai người trẻ tự do di chuyển mà là cha mẹ - những người phải cân nhắc mọi yếu tố cho tương lai của con.
Chồng Ngọc tìm một khu dân cư yên tĩnh, xanh mát, gần trường học và bệnh viện. Họ bàn luận về môi trường văn hóa - nơi con có thể lớn lên trong sự gắn kết, không bị cô lập. Khi nghe tin gia đình Ngọc sẽ rời Thụy Sỹ, mẹ chồng lchị ặng lẽ thở dài nhưng nói: “Cái lạnh này không thể giữ chân con trai mẹ được”. Bà thấu hiểu lựa chọn của họ.

Với Hồ Bích Ngọc, Barcelona mang đến nhịp sống khác biệt: Gần gũi, cởi mở và ít khoảng cách. Chị học tiếng Tây Ban Nha, làm quen với hàng xóm và kết nối với phụ huynh trong lớp của con. Những cuộc trò chuyện thân mật, tiếng cười rộn rã trên đường phố giúp chị cảm nhận mình không còn lạc lõng. Khi ai đó hỏi vì sao không ở lại “thiên đường Thụy Sỹ”, chị chỉ mỉm cười. Chị biết rằng “thiên đường” với mỗi gia đình không nằm ở danh tiếng hay cảnh sắc mà ở cảm giác phù hợp - nơi người mình yêu được khỏe mạnh, nơi con mình có thể lớn lên bằng nụ cười.
Họ chưa từng hối tiếc vì rời Bern. Con trai Ngọc hòa nhập tuyệt vời: Nói tiếng Catalan và Tây Ban Nha một cách tự nhiên, trò chuyện tiếng Việt với mẹ và tiếng Anh với cả cha mẹ. Bé có nhiều bạn, thường xuyên được bạn bè mời đến nhà chơi - điều khiến hai vợ chồng nhẹ lòng hơn cả.

Cuộc sống ở Barcelona vẫn có những bất tiện, nhưng hợp với tính cách và nhu cầu của gia đình hơn bất kỳ nơi nào họ từng sống. Ở đây, họ tìm được sự cân bằng quý giá giữa công việc, gia đình và cộng đồng - điều mà họ không thể có được ở những thành phố đẹp nhưng quá lạnh hoặc quá khép kín.
Cứ mỗi sáng, Hồ Bích Ngọc đứng trước cửa nhà, nhìn con trai đạp xe đến trường trong ánh nắng sớm. Cô hàng xóm mỉm cười chào “Hola Ngọc!”, và chị đáp lại bằng nụ cười nhẹ. Trong khoảnh khắc ấy, trước mắt là biển Địa Trung Hải xanh biếc, chị biết gia đình mình đã tìm đúng nơi để thuộc về - một mái ấm không đo bằng tọa độ địa lý, mà bằng sự bình yên trong trái tim.